Giá như ai cũng thật sự hạnh phúc như vẻ ngoài của họ
Giá như ai cũng thật sự hạnh phúc như vẻ ngoài của họ
Ai trong đời mà chẳng từng trải qua giai đoạn vấp ngã, buồn đau vì mối quan hệ tràn trề hi vọng bỗng chốc tan vỡ. Ai mà chẳng từng băn khoăn trước ngã ba đường. Ai mà chẳng có lúc cảm thấy chông chênh khi một ngày tỉnh dậy chợt nhận ra mình chẳng có gì để chờ đợi…
Suy cho cùng, con người ta càng lớn, càng hiểu chuyện thì lại càng cô đơn. Những gì mình nghe, mình thấy, mình hiểu nhưng cảm thấy không cần thiết nói ra sẽ biết im lặng.
Càng lớn thế giới của bản thân sẽ càng thu hẹp lại. Vốn dĩ không phải người mình thương thì mình sẽ trực tiếp không bận tâm nữa. Luôn cố gắng tỏ ra mình ổn chỉ vì sợ khi không kiềm lòng được mà oà khóc, những người thương mình sẽ đau sẽ xót thôi.
Cuộc sống này vốn dĩ chẳng ai biết trước được ngã rẽ của mình. Họ nói do số phận. Chẳng qua họ đang tổn thương, họ lấy số phận để chịu lỗi thay cho những quyết định của bản thân.
Nhưng rồi đến ngày nào đó, chúng ta sẽ biết tìm cách đi với quyết định mình đã chọn. Tất cả những tổn thương này cũng là điều tất yếu của cuộc sống muôn màu muôn sắc này thôi.
Bởi ai trong đời mà chẳng từng trải qua giai đoạn vấp ngã, buồn đau vì mối quan hệ tràn trề hi vọng bỗng chốc tan vỡ. Ai mà chẳng từng băn khoăn trước ngã ba đường. Ai mà chẳng có lúc cảm thấy chông chênh khi một ngày tỉnh dậy chợt nhận ra mình chẳng có gì để chờ đợi….
Giá như ai cũng thật sự hạnh phúc như vẻ ngoài của họ. Nhưng có lẽ, giá như cũng chỉ là giá như thôi!